
Bạn đang đọc truyện Chúng Ta Kết Hôn Thôi của tác giả Giảo Xuân Bính.
Trác Dụ không phải quân tử mà cũng chẳng dính dáng gì đến cái gọi là lịch thiệp.
Ngày hôm đó đưa người đến “Giản Yên” để lấy sườn xám, bên trong tiệm không có người, mãi mới có một âm thanh dịu dàng ấm áp từ sau cánh cửa vang lên: "Xin chào, anh Trác."
Trác Dụ xoay lại, đây là lần đầu tiên anh gặp Khương Uyển Phồn.
Điếu thuốc trên tay quên cả châm lửa, lời nói đến bên miệng cũng không còn nhớ để thốt ra.
Trong lòng Trác Dụ nảy sinh một suy nghĩ…
Đời này của anh không xong rồi.
Thợ thêu thủ công mỹ nghệ x Tổng giám đốc không ngang tàng hống hách lắm.
Vừa gặp đã yêu. Từ đeo đuổi chết đi sống lại cho tới kết hôn sinh sống được như ý nguyện.
Thiên về cuộc sống hằng ngày. Nam chính không hoàn hảo. Kết hôn trước, sau lại càng yêu hơn?
[Hy vọng em không bị thói đời quật ngã, mãi mãi có lập trường riêng.
Còn khi đứng bên cạnh anh, có thể sống như một cô gái thuần khiết, rạng ngời.]
Nếu yêu thích thể loại nghiệp giới tinh anh, bạn có thể đọc thêm Nhớ Mãi Không Quên hay Khuyên Anh Nên Sớm Thích Em.
Bình luận