
Chúng Ta Đến Đây Thôi
(5/5)
chương
1,957
lượt xem
0
theo dõi
Tôi đã thầm yêu Châu Dẫn Xuyên nhiều năm, nhưng anh ấy lại bảo tôi đi quyến rũ một nam sinh nghèo khó, tính cách cô độc trong lớp.
Tôi ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.
Sau đó, sân trường chật kín người, tất cả đều đang chờ xem tôi công khai dùng tiền để làm nhục nam sinh ấy.
Họ không biết rằng, lúc này, trong một phòng học tối tăm và yên tĩnh, tôi đang ngồi trên người cậu ta, đưa cho cậu ta một xấp tiền:
“Lục Biên Tự, mua một giờ của cậu, thế này đủ chưa?”
Ánh mắt của Lục Biên Tự hơi tối lại, cậu ta đưa tay đỡ tôi ngồi ngay ngắn hơn:
“Một giờ à—
“Không đủ.”
Bình luận