Chương 14 - Chồng Tôi Hình Như Không Phải Con Người
Anh ta tỉnh ngay lập tức.
"Chồng tôi đánh nhau với người ta rồi. . . anh ấy có thể sẽ c.h.ế.t hu hu. . ."
Anh ta liếc nhìn ra ngoài: "Hai người họ đang đánh trận thần chiến tận thế, tôi chỉ có một khẩu súng, lại hỏng rồi, tôi còn không bằng gà mờ, cảnh sát nhân dân cũng có giới hạn đấy thưa cô."
"Tôi không bảo anh đi." Tôi khóc sụt sịt rút dùi cui của anh ta: "Cho tôi mượn một lát."
"Bà nội trợ cũng có giới hạn!"
"Tình trạng của Thiên Kỳ không tốt lắm, nên mới để lại cho tôi một mầm sống, tôi không thể để anh ấy chiến đấu đến c.h.ế.t một mình."
"Này cô. . ."
Cảnh sát Nhậm định túm lấy tôi, nhưng tôi nhanh chóng chui qua lỗ trên tường, anh ta gãy xương nên không bắt được tôi.
Bên ngoài là những ngọn núi nối tiếp nhau.
Trên gò đất gần nhất, tia chớp chiếu sáng hai con quái thú khó tả, chúng phát ra tiếng rít chói tai tấn công lẫn nhau, như hai bóng đen khủng khiếp trong đêm tối.
Tôi lật chiếc xe ba bánh điện đặt bên cạnh nhà kho, đội mưa to lên núi.
Bụng dưới tôi âm ỉ nóng, đứa trẻ trong bụng phát ra tiếng rít giận dữ giống như ba nó, vang vọng trong sọ não, trong cơ thể tôi.
Không biết qua bao lâu, tôi xông vào chiến trường.
"Tuyệt đối không thể để chồng mình c.h.ế.t ở đây!"
Nghĩ vậy, tôi vặn mạnh tay lái, dùng tốc độ một trăm tám mươi, lao thẳng vào thân thể phủ đầy mắt của Chúc Cửu Âm!
10
Tất cả đều đã kết thúc.
Chiếc xe ba bánh nghiền qua thịt và m.á.u của cổ thần, để lại những vệt bánh xe dơ bẩn.
Thân thể khổng lồ đổ sập xuống đỉnh núi mênh mông, mưa axit hôi thối rơi xuống trong phạm vi mười dặm.
Những xúc tu đ.â.m xuyên qua cơ thể gã bắt đầu cuộn trào và dần ăn mòn.
Những mảnh thịt rơi vãi trên mặt đất nhanh chóng bị hấp thu sạch.
Sau khi xúc tu dọn sạch chiến trường, lại ăn mòn từ phía sau, bò qua quần áo tôi, vuốt ve làn da tôi, để lại chất nhầy trong suốt.
Những khối thịt vô định hình nhúc nhích bao vây lấy tôi.
"Thiên Kỳ, em muốn hỏi anh một chuyện."
Xào xạc, xào xạc.
"Ba nghìn năm trước, Trụ Vương có phải đã. . . hiến tế em cho anh không?"
Xào xạc, xào xạc.
Xúc tu biến thành năm ngón tay không có da người, một lần nữa chạm vào đầu ngón tay tôi.
Dây thần kinh dưới da kết nối.
Ký ức của anh tràn về.
Hang động tối tăm, đuốc cháy rực, chậu vàng được đặt ra.
Đầu thiếu nữ yên tĩnh, trái tim đang đập, thịt tươi m.á.u nóng.
. . . .
Võ Vương tuyên thệ xuất quân, Thương Vương nổi cơn thịnh nộ.
Triều Ca tổ chức đại lễ tế tự long trọng, dâng cho Thái Tuế lễ vật tốt nhất.
—— Đó là con người duy nhất mà Thái Tuế vui lòng tiếp nhận.
—— Một nữ nô lệ thấp hèn ngoại lệ trở thành tam sinh quý giá.
Khi lễ vật được dâng lên, trong hang động vang lên tiếng nổ chói tai, như tiếng khóc thét đến kiệt sức.
Triều Ca lập tức xảy ra trận động đất khủng khiếp, sông Kỳ vỡ đê, tiếp theo là dịch bệnh, chứng cuồng loạn tập thể.
Kinh đô phồn hoa bị nhấn chìm thành tòa thành của những kẻ điên và m.á.u thịt.
Cổ thần lang thang trong bóng tối của núi rừng, không ngừng phát ra những tiếng rít chói tai mà con người không thể chịu đựng nổi.
Trụ Vương đã phát điên leo lên Lộc Đài, một ngọn lửa thiêu rụi tám trăm năm cơ nghiệp.
Trong ngọn lửa cuối cùng ấy, một bóng đen khổng lồ bò lên Lộc Đài đang cháy, chui vào trong cơ thể của vị Vuong bị điên.
Khi Võ Vương Cơ Phát tiến vào Triều Ca, chỉ tìm thấy t.h.i t.h.ể không còn da của Trụ Vương.
Và từ ngày đó, một thiếu niên mang theo một chiếc rương khổng lồ, đi khắp thiên hạ, trong rương của thiếu niên có một khối thịt, một trái tim, và một cái đầu thiếu nữ với vẻ mặt thanh thản.
. . .
"Thiên Kỳ, lúc đó em còn sống không?"
"Em đã bị chặt thành từng mảnh rồi, Kiều Kiều."
". . . Vậy, con người có thực sự có thể c.h.ế.t đi sống lại không?"
“Nhìn bề ngoài, vạn vật trên đời đều đi từ trong sạch đến hư hoại, từ trật tự đến hỗn loạn. Sau khi người ta chết, tế bào c.h.ế.t đi, mục nát, m.á.u thịt hóa thành xương trắng, nhưng đừng quên rằng, chính hạt nguyên tử tạo nên tế bào, hạt nguyên tử không tăng không giảm, từ khi vũ trụ khởi nguyên đã bất biến bất diệt, sinh tử chỉ là những trạng thái khác nhau của hàng tỷ hạt nguyên tử. . . Nếu có thể đưa tất cả những hạt nguyên tử cấu thành em trở về vị trí ban đầu. . . Đúng vậy, mọi thứ đều có thể quay đầu lại, chỉ là bản thân quá trình nghịch chuyển cần rất nhiều năng lượng. . . rất nhiều rất nhiều. . .”