Chương 9 - CHỞ 'MẸ THIÊN HẠ' ĐI LÀM

 

Chị ta quá nổi tiếng, ai cũng sợ chị ta.

 

Ai cũng cười nhạo sau lưng chị ta.

 

Nhưng tâm lý của Hoàng Vũ Phỉ cũng rất cứng cỏi, lâu lâu còn mua trà sữa, bánh ngọt đến văn phòng.

 

Tặng cho từng người một.

 

Tuy nhiên mọi người đều từ chối, không ai dám nhận.

 

Sau khi bị lạnh nhạt năm này, Hoàng Vũ Phỉ rốt cuộc cũng nhịn không được mà khóc to: “Tôi đã xin lỗi, cũng đã chủ động hạ mình với mấy người rồi, các người còn muốn tôi phải làm sao? Chẳng lẽ muốn ép tôi nhảy lầu mấy người mới vừa lòng?”

 

Vừa nghe nói chị ta muốn nhảy lầu, mọi người càng không muốn đáp lời, càng cúi đầu tập trung làm việc.

 

Thấy không ai mắc lừa, liền ném hết các hộp bánh trên tay xuống đất: “Các người quá khi dễ tôi rồi!” Tức giận bỏ đi.

 

Quả nhiên, không lâu sau, chồng Hoàng Vũ Phỉ lại xuất hiện ở văn phòng.

 

Vẫn hung hăn như ngày nào, tay chống eo, la lối: “Tôi muốn tố cáo các người, các người làm như vậy là đang bắt nạt người khác.”

 

Sếp nghe tiếng liền chạy tới, khuyên can liền bị chồng Hoàng Vũ Phỉ chỉ vào mặt: “Anh làm sếp như thế nào vậy? lại không biết quản cấp dưới, tôi nghĩ chính anh là người dẫn đầu việc bắt nạt này, tôi muốn tới gặp Chủ tịch để tố cáo anh, tại sao lại để một tên đầu heo như anh làm sếp.”

 

Sếp vô cớ bị chửi, lửa giận đầy mình.

 

Trải qua chuyện lần trước, ban lãnh đạo cũng rất bất mãn Hoàng Vũ Phỉ, người họ hàng thân thích kia cũng bị xử phạt nội bộ, nên cũng không muốn ra mặt thay cho chị ta.

 

Lần này sếp cũng không thèm nhịn, trực tiếp gọi bảo vệ tới tiễn hai vợ chồng đó ra khỏi công ty: “Đúng là nồi nào úp vung nấy!”

 

Mọi người thầm khen sếp thật mạnh mẽ.

 

Tôi chỉ nghĩ, có ba mẹ như vậy, ông bà như vậy, rất khó tưởng tượng sau này đứa trẻ kia sẽ bị dạy thành cái dạng gì.

 

Cảm thấy thương cho bạn học, giáo viên, đồng nghiệp của đứa trẻ đó sau này.

 

Sau khi làm một năm, tôi đã thuận lợi được lên chính thức.

 

Trong thời gian đóm, tôi phụ trách vài dự án nhỏ, hoàn thành rất xuất sắc, được tất cả đồng nghiệp và lãnh đạo nhất trí công nhận.

 

Sự nghiệp cũng dần đi vào quỹ đạo, tình yêu và gia đình cũng viên mãn, bụng tôi cũng càng ngày càng lớn, vốn cũng lo Hoàng Vũ Phỉ sẽ tìm tôi gây chuyện. Nhưng sau lần đó chị ta cũng không có tìm tới công t, nghe nói tình trạng của đứa bé ở bệnh viện không tốt, bởi vì sinh non nên chức năng của cơ thể vẫn chưa phát triển toàn diện.

 

Mà tôi cũng có thể yên tâm làm việc cho đến khi sinh con.

 

Năm thứ 10 gia nhập công ty, tôi cũng chính thức trở thành giám đốc dự án.

 

Dẫn dắt các thành viên trong nhóm của mình trở thành đội ngũ bán hàng đứng  đầu của công ty.

 

Đôi lúc uống trà cùng nhau, chúng tôi cũng hay nhắc lại câu chuyện của Hoàng Vũ Phỉ và Nghiêm Khả Khả.

 

Có nhiều đồng nghiệp mới cũng tò mò hỏi chúng tôi hai người đó là ai.

 

Mọi người đều cười không khép miệng được: “Tốt nhất mấy em không nên biết hai người đó là ai, các em cũng mới vào công ty, đừng để người khác bắt nạt.”

 

Hoàng Vũ Phỉ và Nghiêm Khả Khả cũng là một bài học xương máu khi tôi mới bước vào công ty.

 

Mười năm qua đi, tin tức về hai người đó cũng ít đi.

 

Nhưng nó đã không còn quan trọng nữa, nếu chính mình đã tự mạnh mẽ vượt qua.

 

Hai mươi năm sau khi vào công ty, tôi đã ngồi ở vị trí rất cao.

 

Cũng gặp qua rất nhiều loại người.

 

Cũng đã loại trừ rất nhiều nhân viên có tính cách không tốt.

 

Sau này tôi cũng thường cho cấp dưới lời khuyên.

 

Mọi người cũng thường nói, “Thông minh là một loại thiên phú, lương thiện là một sự lựa chọn”

 

Muốn làm người tốt, cũng phải biết chọn đúng người mà tốt, nếu không lòng tốt cũng sẽ có thể bị lợi dụng, cũng có thể làm tổn thương chính mình. Bởi vì có những những người đòi hỏi chúng ta phải dùng chính mạng của mình để tốt với họ.

 

 

The End.