Chương 4 - Chị Ở Trên, Em Ở Dưới

Tôi không nói gì, trực tiếp túm lấy cà vạt trước ngực cậu ta, hôn xuống.

Lâm Hạo Trạch hơi sững lại một giây, sau đó lập tức ôm eo tôi, đáp lại nụ hôn một cách triền miên.

“Lâm Hạo Trạch!!! Em có biết mình đang làm gì không?!!!”

Chu Ý Sâm đã đuổi theo ra tận cửa, toàn bộ cảnh tượng đều thu hết vào mắt.

Tôi khẽ nâng mi, cắn nhẹ môi Lâm Hạo Trạch, thấp giọng cười khẽ.

Chu Ý Sâm thở dốc, lồng ngực phập phồng, ánh mắt tối sầm, cảm xúc hỗn loạn trào dâng.

“Thời gian qua em vẫn luôn ở bên cô ta?

“Bạn gái của em là Ôn Thiển?

“Trong mắt em còn có người chú này không?”

Dường như nghĩ đến điều gì đó, anh ta lập tức siết chặt nắm đấm, đấm thẳng vào mặt Lâm Hạo Trạch.

Cậu thiếu niên bị đánh đến đỏ bừng cả má, khóe môi rớm máu, nhưng không hề phản kháng.

Cơn gió nhẹ lướt qua, làm rối loạn mái tóc vốn gọn gàng của cậu ta.

Lâm Hạo Trạch khẽ nhếch môi, lộ ra nụ cười giễu cợt.

“Là chú không xứng với chị ấy! Chú nhỏ~”

9

Cơn gió nhẹ thoảng qua, làm rối loạn mái tóc vốn gọn gàng của Lâm Hạo Trạch.

Khóe môi cậu ta cong lên, mang theo ý cười giễu cợt.

“Là chú không xứng với chị ấy! Chú nhỏ~”

Xung quanh, đám đông mỗi lúc một đông hơn.

Chu Ý Sâm thu lại ánh mắt, hít sâu một hơi, giọng nói mang theo sự quyết tuyệt.

“Hạo Trạch, cháu phải cắt đứt với cô ta.

“Chú biết người cháu thích là Hạ Dao.

“Cháu không cần vì tức giận với chú mà làm đến mức này.

“Cô ta không hợp với cháu. Việc cháu cần làm bây giờ là tập trung vào học tập, ra nước ngoài phát triển.”

Mỗi một câu nói của anh ta, sắc mặt Lâm Hạo Trạch lại càng thêm hoảng loạn.

“Chị, em không phải…”

Cậu ta nhìn tôi, muốn giải thích.

Tôi thong thả mở điện thoại, bật đoạn ghi âm lên.

“Hạ Dao bị cô ta làm khóc, tôi phải giúp cô ấy xả giận, cũng để Ôn Thiển nếm thử cảm giác đau khổ là thế nào!”

Gương mặt Lâm Hạo Trạch lập tức tái nhợt, môi mấp máy nhưng không nói nổi một lời.

“Trò chơi kết thúc rồi, nhóc con, tôi không muốn chơi nữa.

“Tiếp cận tôi với mục đích, em và chú nhỏ của em chẳng khác gì nhau cả.”

Tôi nghiêng đầu, liếc nhìn Chu Ý Sâm.

“Anh có rảnh thì quản cho tốt cô bạn gái nhỏ của mình.

“Đừng đến làm phiền tôi.”

Vệ sĩ lập tức tiến lên, ngăn cách hai người với tôi.

Tôi chậm rãi khởi động xe, không ngoảnh đầu nhìn lại.

Những ngày sau đó, Lâm Hạo Trạch cứ lặng lẽ ngồi trước cổng tập đoàn, thất thần cả ngày.

Thỉnh thoảng, cậu ta lại xuất hiện trước cửa biệt thự, đợi suốt cả đêm.

Tôi bán đi căn biệt thự, dứt khoát không quan tâm đến cậu ta nữa.

Chuyện Hạ Dao xúi giục bọn côn đồ bắt cóc tôi, cuối cùng cũng tìm được bằng chứng xác thực.

Nhưng trước khi cảnh sát kịp hành động, Hạ Dao vì quá kích động mà phóng hỏa ngay tại biệt thự của Chu Ý Sâm.

Khi đội cứu hỏa đến nơi, toàn bộ đồ đạc bên trong đã bị thiêu rụi hoàn toàn.

“Anh nói sẽ bảo vệ em!

“Đến cả anh cũng muốn hại em, muốn đưa em vào nơi ghê tởm đó sao?

“Em sẽ không rời khỏi anh, anh cũng đừng mong rời bỏ em, trừ khi em chết!”

Hạ Dao nhân lúc hỗn loạn đánh ngất Chu Ý Sâm, kéo anh ta vào giữa biển lửa.

Đó là những hình ảnh cuối cùng mà camera ghi lại được.

Kết cục, một Hạ Dao điên loạn vĩnh viễn chôn thân trong đám cháy.

Chu Ý Sâm may mắn thoát chết, nhưng đôi chân vĩnh viễn tàn phế.

Chu lão gia chịu cú sốc quá lớn, phải nhập viện điều trị.

Để bảo toàn danh tiếng cuối cùng của Chu thị, ông ta buộc phải bán lại công nghệ cốt lõi cho Ôn gia.

Từ đó, Chu thị hoàn toàn rút khỏi thương trường Hải Thành.

Còn Lâm Hạo Trạch, cuối cùng cũng lựa chọn ra nước ngoài.

Tin tức về cậu ta, gần như biến mất hoàn toàn.

10

Chúng tôi chưa từng nói những lời yêu đương sến sẩm đến mức đỏ mặt, nhưng lại làm đủ mọi chuyện mà người yêu vẫn làm.

11

Dưới sự hỗ trợ của tập đoàn Lâm thị, Chu thị dần dần hồi sinh.

Người từng là ngôi sao sáng trong trường học năm nào, dù đổi thân phận, vẫn tiếp tục là tâm điểm được mọi người vây quanh.

Tại bữa tiệc rượu, một nhân viên phục vụ bất cẩn làm đổ ly rượu, khiến tôi bị vấy bẩn cả người.

Vừa vào đến phòng thay đồ, cổ tay liền bị ai đó giữ chặt, ép sát vào tường.

Một cơ thể nóng rực áp lên sau lưng tôi, những ngón tay thon dài trượt dọc theo dây kéo váy, từng chút một kéo lên.

“Có cần em giúp không, chị~?”

Giọng nói ngày nào còn non nớt, giờ đã trầm thấp hơn qua năm tháng.

Hơi thở ấm áp phả bên tai, dấu răng in hằn trên xương quai xanh.

Phòng thay đồ thông với phòng suite khách sạn, cuộc hội ngộ sau bao năm xa cách, tình dục dồn nén bấy lâu như muốn bùng nổ ngay lúc này.

Những kìm nén suốt nhiều năm qua, dường như chỉ chờ khoảnh khắc này để hoàn toàn bộc phát.

Động tác thô lỗ khiến tôi hơi tức giận, giơ tay tát mạnh lên mặt cậu ta.

“Em là chó à? Đau!”

Lâm Hạo Trạch nheo mắt cười, ánh mắt lóe lên tia gian xảo, nhân cơ hội giữ lấy tay tôi, nhẹ nhàng hôn lên đó.

“Được rồi, tất cả nghe theo chị.”

Cậu ta chủ động thắt chặt cà vạt, rồi đưa đầu dây còn lại cho tôi.

“Chỉ cần em chịu làm chó của chị, chị sẽ không phớt lờ em nữa, đúng không?”

Đôi mắt đào hoa ươn ướt, trùng khớp với ánh mắt của cậu ta nhiều năm về trước.

Trong đêm tối mập mờ, tất cả chỉ còn lại những nụ hôn triền miên.

Trò chơi tiếp tục…

Chỉ có tình dục, không có tình yêu.

12

Một chút rung động, sao có thể sánh bằng quyền lực và lợi ích trong tay.

Tôi muốn đứng ở nơi cao nhất, để tất cả phải ngước nhìn.

Cả đời này, tôi băng qua núi non hiểm trở, chỉ để thỏa mãn chính mình.

Hết truyện