Chương 4 - Chỉ Cầu Bình Yên
4.
Trừ việc phải lo về những tai hoạ sắp tới trong cốt truyện thì cuộc sống xuyên sách của ta cũng khá vui vẻ thoải mái.
Ta nhanh chóng trở thành một vị tiểu thư bị chế độ phong kiến làm cho tha hoá.
Mẹ ta mất sớm, người cha Thừa tướng của ta cả ngày bận rộn, người anh trai duy nhất thì đang ở trong chế độ rèn luyện.
Trong khi anh ấy phải dậy sớm đọc sách, ta có thể ngủ một mạch đến tận trưa mà không bị ai làm phiền.
Khi ta tỉnh dậy, trên bàn đã bày đầy bánh ngọt, tỳ nữ sẽ cẩn thận chải cho ta kiểu đầu đẹp nhất.
Ăn xong hai phần điểm tâm thì lại đến giờ cơm trưa, tay nghề nấu ăn của đầu bếp ở phủ Thừa tướng đúng là vô cùng xuất sắc.
Hôm nay là canh gà chân mây hầm măng tươi, ngày mai đổi sang ngỗng quay da giòn thịt mềm, ta còn có thể tuỳ ý yêu cầu món ăn nữa.
Ăn no rồi ta lại đọc sách, thêu hoa cho tiêu cơm. Những việc này đều là làm vì đam mê, chẳng ai bắt ép.
Ngủ thêm một giấc nữa, một ngày lại trôi qua.
Ta, một kẻ tầm thường vừa ra trường đã phải bán mình cho tư bản, giờ mới cảm nhận được thế nào là sung sướng an nhàn.
Thế nên chỉ mới vài ngày, khuôn mặt trái xoan lúc đầu giờ đã tròn ra không ít.
Nếu như không phải lo lắng về những nột dung cốt truyện, có lẽ ta sẽ cứ sống như vậy rồi biến thành một người con gái béo ú hiếm có khó tìm ở cổ đại.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, chỉ ba ngày nữa Thái tử sẽ về kinh.