Chương 26 - Chạm Mặt Người Yêu Cũ
1. Hà Xuyên Đình.
Hắn xoa xoa hai bên thái dương đang đau nhức, lạnh lùng nhìn người phụ nữ tuyệt vọng run rẩy trước mặt.
Dù đã làm việc trong thương trường nhiều năm, đây không phải lần đầu tiên hắn thấy loại hình "tự dâng hiến" này. Có thể đây là chuyện do người khác sắp đặt, hoặc có thể chỉ là một sự trùng hợp khi hắn vô tình gặp được một người phụ nữ xấu số.
Tuy nhiên, cảm giác khó chịu bao phủ lấy cơ thể khiến hắn không thể nảy sinh chút thương xót nào.
Tiếng gõ cửa bên ngoài như những mũi kim đâm vào đầu hắn. Hắn khó chịu cau mày, lạnh lùng cảnh báo người phụ nữ trước mặt: "Ra ngoài."
Nước mắt cô ta rơi xuống, "Tôi chỉ muốn trốn một chút, chỉ một chút thôi, có được không?"
Tiếng gõ cửa bên ngoài vẫn tiếp tục vang lên: Ngài Hà."
Đầu hắn đau như búa bổ, không muốn nhìn thêm người phụ nữ đó một lần nữa, hắn đứng dậy mở cửa.
Bên ngoài là một nhân viên phục vụ đang mang một khay trái cây vao, nhưng trong bóng tối có vài người đàn ông cao to đang ẩn nấp.
Hắn vừa bước ra, chưa lâu sau tiếng thét tuyệt vọng từ phòng riêng vang lên.
Hà Xuyên Đình không quan tâm và cũng không muốn quan tâm.
Trên thế giới, mỗi một góc tối đều đang diễn ra những câu chuyện đáng thương khác nhau mỗi ngày.
Hắn không phải là vị cứu tinh.
Tài xế lái xe đến đón hắn, từ cửa sau của câu lạc bộ cần phải rẽ một khúc mới ra được đường lớn.
Khi xe đến ngã rẽ, một bóng người bất ngờ rơi xuống, nặng nề đập xuống đất.
Tài xế gấp gáp phanh lại, hoảng hốt nói: "Có người nhảy lầu!"
Người phụ nữ rơi xuống như một con búp bê, máu tươi từ dưới cơ thể cô ta tuôn ra, cô ta vẫn còn đang co giật, đôi mắt xinh đẹp mở to, trong mắt đầy sự tuyệt vọng.
Trong đầu Hà Xuyên Đình chợt trở nên trống rỗng, nhìn lên nơi cô ta rơi xuống, đó là cửa sổ của một căn phòng trong câu lạc bộ, lcó người đang hoảng loạn né tránh.
Người phụ nữ đã chết.
Sau khi báo cảnh sát xử lý xong, việc này không còn liên quan đến hắn.
Nhưng trong hai ngày tiếp theo, hắn luôn mơ thấy đôi mắt xinh đẹp mà tuyệt vọng đó.
Ngày thứ ba, hắn lái xe trong trạng thái mơ hồ, cuối cùng gây ra một vụ tai nạn xe cộ nghiêm trọng.
Hắn không ngờ rằng khi mở mắt ra lần nữa, hắn lại quay trở lại đêm hôm phụ nữ đó nhảy lầu.
Hắn đang trong phòng riêng, xoa hai bên thái dương đau nhức, thời gian và ngày tháng trên điện thoại vẫn là thời điểm ba ngày trước.
Mọi chuyện vừa xảy ra như thể chỉ là một giấc mơ của hắn.
Cơn đau dữ dội từ tai nạn vẫn còn vô cùng rõ ràng.
Hà Xuyên Đình quyết định rời khỏi phòng riêng sớm.
Khi hắn đang ra ngoài, một người phụ nữ hoảng loạn chạy ngang qua, va vào vai hắn.
Hắn đứng lại, nhìn theo bóng dáng cô ta biến mất khỏi tầm nhìn.
Hà Xuyên Đình gọi tài xế đến đón, vốn định để tài xế đợi ở cửa chính, nhưng khi gọi điện, tài xế nói đã đang ở cửa sau.
Hắn nghĩ có lẽ đây thực sự chỉ là một giấc mơ.
Nhưng cùng một nơi, cùng một chuyện.
Cô ta như một con diều, từ tầng sáu rơi xuống, chết ngay trước xe của hắn.
Hà Xuyên Đình lảo đảo bước xuống xe, nhìn thấy cô gái kia chết không nhắm mắt: "Mẹ kiếp." Hắn lẩm bẩm khó tin nói: "Gặp ma sao?"
Như trong giấc mơ, sau khi báo cảnh sát và xác nhận việc này không liên quan đến hắn, Hà Xuyên Đình rời khỏi hiện trường.
Hai ngày tiếp theo, hắn luôn luôn cẩn thận từng li từng tí, ngày thứ ba thậm chí còn không dám lái xe ra đường.