Chương 10 - Bức Thư Chưa Viết Xong

🔥 Mời bạn theo dõi page Gợi Ý Truyện Zhihu để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Mọi người lập tức bỏ qua luôn sự có mặt của Giang Chính Sơ, đồng loạt hùa theo:

“Ối giời ôi! Tiểu Trương tỉnh rồi kìa!”

“Chiến sĩ xông pha vì tình yêu, đến sếp cũng không sợ!”

Không khí lập tức sôi động hẳn lên.

Chỉ có Giang Chính Sơ là cơm còn chưa động đũa, mặt đã đen sì như đáy nồi.

Trên mặt anh viết rõ mấy chữ to đùng: Mẹ kiếp, dám công khai đào góc tường của ông?!

13

Hôm nay tôi quen được rất nhiều bạn mới, thật sự rất vui.

Nhưng tin xấu là — Vì câu tỏ tình can đảm của Tiểu Trương, tối về tôi đã “lãnh đạn”.

Giang Chính Sơ vừa về đến nhà đã ép tôi ngồi cạnh bàn ăn, khóe môi nhếch lên, cười mà chẳng giống cười:“Giỏi lắm, Miên Miên đi đâu cũng được người ta yêu mến, anh đây già rồi, không ai thích nữa, đúng không?”

Trên mặt tôi vẫn còn nụ cười phấn khích: “Thích…”

Ánh sáng trong mắt Giang Chính Sơ khẽ lay động, anh chống tay lên bàn, cúi người lại gần tôi, giọng trầm xuống: “Thích ai?”

“Thích… anh.”

Yết hầu anh khẽ chuyển động, rồi hôn xuống. “Để anh xem, em thích anh như thế nào…”

Tối hôm đó, tôi phải mất rất nhiều công sức mới dỗ được anh nguôi giận.

Trước khi tốt nghiệp, tôi đã quen được khá nhiều bạn, cũng có kinh nghiệm thực tập ở công ty.

Giang Chính Sơ dần dần không còn lo lắng, cảnh giác theo sát tôi từng bước như trước nữa.

Thế nên, thật không may, một ngày nọ khi ra ngoài, tôi bị người ta thừa cơ bắt đi.

Không phải kiểu bắt cóc bạo lực, mà là vài người ăn mặc chỉnh tề, cưỡng ép mời tôi “đi uống cà phê”.

Rồi họ kéo tôi lên xe của họ.

Trên đường, mấy người đó vẫn tỏ ra khá lịch sự.

“Chỉ cần anh trai cô đồng ý điều kiện của bọn tôi, chúng tôi sẽ đưa cô về nguyên vẹn.”

Một gã trẻ hơn hỏi người lái xe: “Anh cả, lấy bao nhiêu thì ổn nhỉ? Mười vạn đủ không?”

Tôi: …

Tôi khều khều hắn, hắn trừng mắt quay lại: “Muốn gì?”

Tôi đưa điện thoại, trên màn hình là dòng chữ tôi đã gõ sẵn: “Hay là để tôi đưa mười vạn nhé, khỏi làm phiền anh ấy.”

Gã nhỏ run run báo lại: “Anh… anh cả, cô ta nói cô ta có sẵn mười vạn.”

Gã đầu đàn phun khói thuốc ra: “Vậy thì hai mươi vạn!”

Tôi: “Cũng có.”

“………”

Không khí trong xe đột ngột im phăng phắc.

Gã thứ hai điềm tĩnh hơn, nói: “Chúng tôi muốn anh Giang Chính Sơ tự mình đến đàm phán, cô tưởng bọn tôi cần mấy đồng bạc này chắc?”

“Anh hai, hai mươi vạn cũng đáng cần mà…” Gã nhỏ lẩm bẩm.

Tôi lại gõ một dòng khác: “Xin hỏi… các anh gặp khó khăn gì sao?”

Ba người im re, cho đến khi xuống xe cũng không ai nói thêm gì nữa.

Xe chạy rất lâu, tôi không biết họ đưa tôi đến đâu.

May mắn là, họ quên không tịch thu điện thoại của tôi.

Giang Chính Sơ đã báo cảnh sát.

Tin nhắn từ anh gửi tới: “Miên Miên, đừng đối đầu với chúng, đợi anh.”

Chiếc xe rẽ vào một nhà kho bỏ hoang.

Vừa xuống xe, thấy cảnh tượng trước mắt, đầu tôi “ong” một tiếng, bản năng khiến tôi lùi lại.

“Đứng ngây ra làm gì, vào trong!”

Tôi đột nhiên thấy sợ căn phòng tối đen đó, một bước cũng không dám nhích.

“Người mang đến rồi chứ?”

Một gã có vết sẹo trên mặt bước ra.

Hắn có vẻ là thủ lĩnh, vừa xuất hiện, ba người kia lập tức cúi đầu cung kính.

“Lão đại, làm thế này ổn chứ?”

Gã sẹo liếc họ lạnh lẽo: “Không muốn lấy tiền thì cút, vụ này tao tự làm.”

Một câu nói, cả bọn lập tức im thin thít.

“Gọi cho Giang Chính Sơ chưa?”

“Chưa.” Ba người vỗ trán một cái, đồng thanh kêu lên: “Quên mất, chưa tịch thu điện thoại!”

Bốn ánh mắt cùng lúc nhìn về phía tôi.

Tôi: “Điện thoại… rơi rồi…”

Lúc này nó đang nằm dưới ghế xe, và tôi đã bật chia sẻ vị trí.

Gã sẹo không nói lời nào, kéo mạnh tôi lại: “Gửi tin cho Giang Chính Sơ, bảo hắn mang tiền mặt tới, không được tiền cùng số. Dám báo cảnh sát thì chờ nhận xác đi!”

Tôi không còn cách nào khác, bị họ kéo qua những đoạn đường gồ ghề trong nhà kho bỏ hoang, nửa kéo nửa lôi, rồi nhốt vào một căn phòng nhỏ tối om.

Vừa vào, cả người tôi run lên bần bật.

Chiếc quạt thông gió cũ kỹ quay ken két, ánh sáng yếu ớt hắt qua ô cửa nhỏ hé mở.

Nỗi sợ hãi đè nặng như ngọn núi đang sập xuống.

Cánh cửa bên ngoài khóa chặt.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)