Vào đúng ngày lễ siêu sale, một quả b0m hẹn giờ được phát hiện tại nhà kho giao hàng ở ngoại thành, kèm theo một con tin bị tró.i.
Qua bộ đàm, cả đội chúng tôi đều có thể nghe rõ tiếng gào khóc thê thảm của anh chàng giao hàng.
Tổ tháo b0m lập tức lao đến hiện trường, nhưng tôi lại ra lệnh cho tài xế rẽ xe, dừng trước một nhà hàng có hàng người xếp dài ba con phố.
“Chị Củng Y, chúng ta chỉ còn hai tiếng để tháo b0m thôi, cứu người là quan trọng nhất mà!”
Trợ lý Hạ Tiểu Vân vã mồ hôi như tắm, tôi lạnh lùng liếc cô ta một cái:
“Cô gấp cái gì? Giờ là giờ ăn trưa của tôi, dù trời có sập cũng phải ăn xong mới tính tiếp!”
Hạ Tiểu Vân tức đến mức không nói nổi, môi phồng rộp vì nóng ruột.
Khó khăn lắm mới ăn xong bữa, cô ấy và các đội viên vội vàng mặc đồ bảo hộ, đứng đợi tôi đi cứu người.
Tôi lại bước vào quán trà, gác chân lên bàn.
“Ông chủ, mang trà lên. Hôm nay mà không uống được thì dù có là vua cha trời đất cũng đừng mong kéo tôi đi!”
……
Bình luận