Chương 8 - Bình luận trên không và hành trình tìm gia đình
8
“Bố yên tâm. Con tính rồi, với tốc độ lợi nhuận hiện tại của quán mình, cộng thêm khu dân cư mới sắp xây gần đó, sau này doanh thu sẽ tăng gấp nhiều lần.”
“Đến lúc đó, chúng ta mở rộng cửa hàng, cho phép nhượng quyền, mở thêm cửa hàng online… vượt mốc triệu tệ chỉ là chuyện sớm muộn.”
Mẹ há hốc mồm:
“Trời đất ơi, thế thì to chuyện rồi.”
Đêm hôm trước khi tôi rời nhà đi học xa, tôi vào phòng sớm, nhưng mãi không ngủ được.
Rất lâu sau, từ phòng khách vang lên những tiếng trò chuyện khe khẽ.
Mẹ khẽ nói:
“Những dòng chữ trên trời cuối cùng cũng bắt đầu nói lời tốt đẹp.”
________________
Bố thở dài:
“May mà hai ta không nghe theo chúng, mới làm được quyết định đúng đắn.”
Mẹ cười dịu dàng:
“Đúng vậy, một đứa trẻ nhỏ như thế, sao có thể là người xấu từ trong bản chất?”
“Nếu tất cả chúng ta đều coi con bé là kẻ xấu, ép nó vào đường cùng, thì chính lúc đó nó mới thành kẻ xấu thật sự.”
“Nói cho cùng, cái ác không phải là nguyên nhân, mà chỉ là kết quả. Chúng ta gieo nhân lành, ắt sẽ gặt quả lành.”
Bố gật đầu lia lịa, không nhịn được vỗ tay:
“Vẫn là em nói hay nhất.”
“Nghe cũng triết lý đấy chứ.”
Hai người chìm đắm trong câu chuyện, chẳng còn để ý đến thời gian.
Bỗng cửa phòng bên mở ra, Khanh Hân thò đầu ra quát:
“Đi ngủ đi, đừng thức khuya nữa.”
“Ngày mai quán bánh bao còn phải mở cửa đấy!”
“Ờ ờ!”
Phòng khách ồn ào một lát rồi lặng im.
Hóa ra bố mẹ đã sớm nhìn thấy những dòng bình luận kia.
Mãi nhiều năm sau, tôi mới hiểu được ánh mắt họ ngày đó, từ nghi ngờ chuyển sang kiên định.
Câu nói đầu tiên của họ với tôi vẫn vang trong tai:
“Bé con, có muốn theo chúng ta về nhà không?”
“Chú sẽ chở con đi dạo bằng xe ba bánh.”
Nước mắt lăn xuống nơi khóe mắt, lòng tôi vừa chua xót vừa ngọt ngào.
Tia trăng len qua khe rèm cửa, tôi nhắm mắt, yên bình chìm vào giấc ngủ.
________________
Tiệm bánh bao của bố mẹ ngày càng làm ăn phát đạt.
Họ không chọn mở nhượng quyền, cũng không bán hàng online.
Họ giữ nguyên hương vị bánh bao thủ công nóng hổi, để người dân quanh đây thưởng thức tại chỗ.
Kể từ khi biết ý tưởng mở quán bánh bao là của tôi, Ngô Khanh Hân âm thầm “cạnh tranh” với tôi, ra sức chứng minh rằng nó cũng có công sức cho gia đình này.
Nó dùng mạng xã hội ghi lại những khoảnh khắc ấm áp hoặc bình dị giữa tiệm bánh và mọi người dân xung quanh.
Nó còn gửi tin nhắn cho nhiều chương trình truyền hình, không ngờ thật sự có đoàn làm phim về tận nơi ghi hình, giới thiệu tiệm bánh nhỏ ẩn trong khu dân cư này.
Khi chương trình phát sóng, không chỉ người địa phương mà cả khách du lịch từ nơi xa cũng tìm đến để thưởng thức.
Quán bánh bao của nhà tôi chính thức trở thành một “danh quán” lên cả truyền hình.
【Đây mới là sự cạnh tranh tích cực giữa nữ chính và nữ phụ! Cùng cố gắng để gia đình càng tốt hơn!】
【Trước đây là tôi nhìn thiển cận, tình tiết này khiến lòng ấm áp quá.】
【Không thể phủ nhận, nữ phụ đúng là có tầm nhìn, ai ngờ được một tiệm bánh bao có thể thật sự kiếm 1 triệu mỗi năm.】
Bốn năm sau, tôi từ chối cơ hội làm việc lương cao ở một tập đoàn lớn, kiên quyết gia nhập một tổ chức phúc lợi trẻ em.
Trước khi vào làm, tôi dự định về quê ở bên gia đình một thời gian.
Vừa bước xuống máy bay, tôi bị một ai đó từ đâu chạy tới bịt mắt.
Phía sau là một thân hình nhỏ nhắn, giọng nói trong trẻo vang lên:
“Chị đoán xem em là ai?”
Tôi không nhịn được cười khúc khích.
Ngô Khanh Hân buông tay ra, bố mẹ cũng hiện ra trước mắt, mỗi người kéo một chiếc vali, mỉm cười tươi rói nhìn tôi.
Tôi: “???”
Khanh Hân nắm tay tôi lắc lắc:
“Chị ơi, chúng ta đến đón chị đi du lịch nè.”
“Cả nhà mình chưa bao giờ đi chơi cùng nhau đúng không?”
“Ý tưởng này là của em đó, có tuyệt không?”
Mẹ cười nói: “Khanh Hân nói đúng, đợi con đi làm rồi thì ít kỳ nghỉ lắm. Chi bằng tranh thủ trước khi con vào làm, cả nhà mình đi chơi một chuyến.”
Tôi vui sướng khó kiềm chế: “Bất ngờ quá đi!”
Khanh Hân đẩy tôi đi về phía tầng lên máy bay.
Bố đi tới nhận lấy vali từ tay tôi: “Đưa ba cầm cho.”
Tôi bị cả nhà “áp tải” lên máy bay.
Chẳng bao lâu, máy bay cất cánh, nhìn xuống toàn cảnh thành phố, lao thẳng lên mây.
Trước cửa tiệm bánh bao, tấm giấy xin nghỉ được dán lên:
【Chủ quán cùng gia đình 4 người đi du lịch.】
【Xin lỗi vì để quý khách đến uổng công, để tỏ lòng xin lỗi, chụp ảnh với tờ thông báo này sẽ được miễn phí một lần.】
【Chúc mọi người sum vầy hạnh phúc, như ý an khang.】