Chương 8 - Bí Mật Của Mèo Mun
Đó là một tác phẩm ghép từ hàng nghìn đôi cánh bướm Nữ Thần Ánh Sáng, tôi đặt tên là 《Tái Sinh》.
Dưới ánh đèn, những đôi cánh lấp lánh, tựa như ngọn lửa vàng đang cháy rực.
Một nhà phê bình nghệ thuật nổi tiếng đã viết:
【Tác phẩm của Ôn, cuối cùng đã bước ra khỏi sự khắc họa tận cùng của cái chết, để trở thành bản tụng ca hùng vĩ dành cho sự sống. Cô không còn là người thợ tiêu bản trong căn hầm tối, mà là phượng hoàng tái sinh từ tro tàn.】
Sau tiệc chúc mừng, Lê Dạ nắm tay tôi, dạo bước bên bờ sông Seine.
“Ôn Du,” anh bất ngờ dừng lại, nhìn tôi, “em có nguyện ý trở thành phong cảnh vĩnh hằng trong ống kính của anh không?”
Tôi nhìn anh, trong mắt anh phản chiếu cả muôn ngàn ánh đèn Paris, và cả nụ cười của tôi.
Tôi gật đầu.
“Em nguyện ý.”
Trên đường về khách sạn, điện thoại tôi hiện một tin tức trong nước:
【Cựu bác sĩ ngoại khoa bệnh viện Nhân Tâm, Cố XX, rạng sáng nay nhảy lầu tự tử trong bệnh viện tâm thần, trên tay vẫn ôm chặt một tiêu bản mèo.】
Tôi nhìn dòng tin ấy, không dấy lên chút cảm xúc.
Chỉ lặng lẽ vuốt bỏ thông báo.
Rồi tôi tựa đầu lên vai Lê Dạ, ngắm nhìn thành phố rực rỡ ngoài cửa kính.
Cuộc đời tôi, giờ mới thật sự bắt đầu.