Chương 1 - Bị Hồ Ly Chiếm Đoạt
Tôi có một cô bạn cùng phòng rất giỏi giao tiếp, bạn bè tôi quen ai, cô ấy cũng muốn quen cho bằng được.
Hôm đó, một người bạn tặng tôi chiếc túi C ,h a n e l làm quà sinh nhật.
Cô bạn cùng phòng vừa nhìn thấy đã mắt sáng lên, khen bạn tôi thật hào phóng.
Cô ấy nằng nặc đòi tôi kéo cô ấy vào nhóm bạn chung, nói rằng tính cô ấy dễ gần như vậy, bạn tôi chắc chắn sẽ thích cô ấy.
Tôi vừa định thêm cô ấy vào nhóm thì bỗng thấy một hàng chữ chạy qua trước mắt:
“Chị gái à, đừng kéo con hồ ly tinh này vào nhóm! Nó chỉ muốn ph ,á h ,oại mối quan hệ giữa chị và bạn bè thôi! Ở kiếp trước, chị bị nó h ,ại đến mức tr ,ầm c ,ảm rồi nh ,ảy I ,ầu t ,ự s ,at đấy!”
Tôi giật mình, lập tức thu tay lại, không thêm cô ta nữa.
Tôi lạnh mặt nói: “Xin lỗi, bạn tôi không thích chơi với người lạ.”
1
Tô Tình nghe vậy thì không vui, lập tức phản bác:
“Nói gì vậy! Tớ được lòng mọi người lắm, họ nhất định sẽ thích tớ thôi mà.”
Cô ta cứ tiếp tục khen mình không dứt.
Tôi thì bị mấy dòng chữ trước mắt thu hút sự chú ý.
“Bị bạn cùng phòng là hồ I y t ,inh chiếm hết vòng bạn bè” chẳng phải đang nói tôi sao?
Bạn cùng phòng h ồ I y t ,inh đó… chẳng lẽ là Tô Tình?
Bị bạn bè và bạn cùng phòng cô lập kép?
Dù đúng hay sai, tôi cũng bắt đầu cảnh giác.
Từ sau khi thấy bạn bè tặng tôi quà sinh nhật,
Tô Tình ngày nào cũng quấn lấy tôi, đòi tôi giới thiệu bạn bè cho cô ta.
Tôi là kiểu người hướng nội, không thích người ngoài chen ngang vào vòng bạn thân.
Tôi đã từ chối rõ ràng hai lần rồi.
Đến lần thứ ba, khi tôi đang chơi game, Tô Tình lại quấn lấy tôi đòi tham gia.
Bạn bè tôi đang thúc giục tôi vào game.
Cô ta đột nhiên hét vào mic: “Tôi là bạn cùng phòng của Thẩm Minh, cũng thích chơi Vương Giả Vinh Diệu, mấy bạn cho tôi chơi chung nha?”
Bạn tôi vội vào game, liền vui vẻ đồng ý: “Được được, đúng lúc thiếu một người, cùng chơi nhé!”
Tô Tình vừa chơi vừa la hét, chiếm luôn micro.
Tôi vừa nói với bạn được vài câu thì giọng cô ta lại chen vào,
Tôi đành im lặng.
Sau một trận game, cô ta lại đổ lỗi do tôi đ ,ánh kém.
“Thẩm Minh, cậu đ ,ánh gà quá, không sao, để tớ dẫn cậu luyện thêm vài trận.”
“Cậu kéo tớ vào nhóm bạn của cậu đi, để mấy lần sau tụi mình tổ đội dễ hơn.”
Tôi do dự thật lâu, vừa định thêm cô ta vào thì lại thấy hàng chữ xuất hiện:
Tôi liền đổi giọng: “Bạn tôi không thích người lạ.”
Không ngờ biệt danh “hồ I y giao thiệp” của Tô Tình đúng là không sai.
Tôi vừa từ nhà vệ sinh ra, đã thấy cô ta giơ điện thoại tôi lên khoe:
“Thẩm Minh, tớ hỏi rồi, bạn cậu đều thích tớ hết, đồng ý cho tớ vào nhóm rồi nhé.”
Tôi trừng mắt nhìn cô ta: “Cậu tự ý dùng điện thoại của tôi à?”
Cô ta trừng mắt lại: “Tớ chỉ mượn dùng thôi mà, nếu liên hệ được với bạn cậu thì tớ cần gì mượn máy cậu chứ!”
Tôi đang định cãi lại thì những dòng chữ lại hiện ra trước mắt:
【Tôi cạn lời, không hỏi mà tự lấy là trộm đấy, vì muốn chen vào nhóm bạn người ta mà liều m nạng thật.】
【Chờ xem đi, nếu cô gái không đồng ý, con hồ I y này sẽ tự lén thêm mình vào nhóm.】
【Đúng vậy, tối nay nó sẽ dùng điện thoại của chị gái để tự thêm vào nhóm, rồi quay lại nói là chị cầu xin nó vào nhóm đấy!】
Tôi nhìn những dòng chữ này, bỗng nảy ra một ý.
Không thèm nói gì thêm với Tô Tình, tôi lấy lại điện thoại, rời khỏi ký túc xá.
Cô ta thấy tôi không để ý thì tức giận giậm chân phía sau.
Tối đó tôi cố ý đi ngủ sớm, giấu điện thoại quay lén phía sau giá sách,
Giả vờ để quên điện thoại trên bàn.
Nửa đêm, dưới gầm giường vang lên tiếng sột soạt.
2
Tô Tình rón rén đi tới bàn học bên dưới giường tôi,
Đứng ngẩn ra rất lâu rồi mới rời đi.
Sáng hôm sau không có tiết học, điện thoại để trên bàn cứ rung lên liên tục,
Tôi bị đ ,ánh thức bởi tiếng rung.
Xuống giường rửa mặt, vừa mở điện thoại ra, trời như sụp xuống.
Tô Tình đang nói chuyện rôm rả với bạn tôi trong nhóm chat.
Nguyên do là cô ta đã chụp ảnh tôi lúc ngủ rồi đăng lên nhóm.
Họ đang lấy tôi ra làm trò cười.
Cảm giác như bị vạch trần đời tư giữa chốn đông người.
Điều khiến tôi đ ,au lòng hơn là ba người bạn thân trong nhóm cũng cười hùa theo.
Những lời trêu chọc tưởng như vô tư ấy, lại như đang rắc muối vào v ,ết th ,ương tôi.
Thấy tôi đã dậy, Tô Tình còn chủ động @ tôi: “Nhân vật chính của chúng ta dậy rồi kìa~”
Tôi giận dữ chất vấn trong nhóm: “Sao cậu lại lén chụp ảnh tôi lúc tôi đang ngủ?”
Tô Tình nhanh chóng gửi một biểu cảm vô tội:
“Mọi người đều là bạn mà, tớ thấy dáng ngủ của cậu buồn cười nên chụp lại cho mọi người xem chút, đùa vui thôi, sao phải phản ứng dữ vậy chứ?”
Điều khiến tôi giận hơn là bạn bè tôi cũng hùa theo khuyên tôi:
“Đều là bạn với nhau cả, đùa một chút thôi mà, đừng giận.”