Chương 7 - Bé Ngoan, Anh Vẫn Chưa Hôn Đủ
Đây mới là lý do thực sự khiến tôi muốn ly hôn.
“Đến lượt anh hỏi em.”
Thẩm Hành Châu trả lời xong, nhìn thẳng vào mắt tôi.
“Ôn Du, chúng ta còn cơ hội không?”
?
Câu hỏi này có hơi quá không nhỉ?
Rõ ràng trên tờ giấy không phải là câu hỏi này mà?
Trong khi đó, bão bình luận trên nền tảng livestream lại một lần nữa điên cuồng.
Người qua đường 1: [Tôi khuyên các bạn nên xem kỹ tiêu đề, chương trình này có tên là "Tạm biệt tình yêu của tôi"! Đây là chương trình về ly hôn! Không phải chương trình về tái hôn!]
Người qua đường 2: [? Không phải nói Ôn Du mới là chó liếm sao, sao tôi lại thấy cốt truyện này giống truy thê hỏa táng tràng vậy?]
Antifan: [Tôi quên mất ban đầu tôi đến đây để mắng ai rồi…]
Fan CP: [Mấy má ơi, tui nghĩ ra tên CP rồi, tên là “Cho em vũ trụ”.]
*Ôn Du đọc là wēn yú, Hành Châu đọc là xíng zhōu, ghép hai tên nam nữ chính sẽ là yú zhōu, vũ trụ là yǔ zhòu
8
Tôi không trả lời Thẩm Hành Châu.
Ngược lại, tôi tố cáo hành vi sửa đổi câu hỏi của Thẩm Hành Châu cho nhân viên chương trình.
Thẩm Hành Châu vì vi phạm luật chơi nên phải chấp nhận hình phạt của chương trình.
Hình phạt là, vào ngày mua sắm phải lên núi hái rau và nấu bữa sáng cho mọi người.
Mà hôm nay có tổng cộng hai người vi phạm luật chơi.
Người còn lại là Trần Triệt đã nhục mạ Tư Đồng trong chương trình.
Sau khi tôi tố cáo một cách công bằng, Thẩm Hành Châu đã trở thành người thứ hai.
Tôi đắc ý cười với Thẩm Hành Châu.
Nhưng anh cũng không tức giận, ánh lửa trại phản chiếu trong mắt anh, lấp lánh rực rỡ.
Chỉ là một lúc sau, một cục diện không ai ngờ tới đã xuất hiện.
Màn nói thật lòng vốn có chút cảm động này, cộng thêm chất xúc tác là rượu, đã hoàn toàn đảo ngược.
Trận hỗn chiến tiếp theo cũng đã đóng góp một cảnh tượng ghi danh lịch sử chương trình tạp kỹ.
Ca sĩ Tần Tranh Ngôn say rượu, mặt cô ấy đỏ bừng, trực tiếp chất vấn chồng cũ là rapper của mình.
“Nói đi, sau khi ở bên tôi, anh đã ngủ với bao nhiêu fan?”
“Toàn là những con nít mới lớn, anh không thấy ghê tởm sao?”
Bên kia trực tiếp cãi nhau.
“Chúng ta kết hôn lâu như vậy rồi, anh đã nấu một bữa cơm nào chưa? Khi tôi mang thai, anh có hỏi tôi một câu nào không?”
“Phụ nữ sinh con không phải đều như vậy sao? Chỉ có cô là yếu đuối thôi! Tôi không hiểu tôi có vấn đề gì!”
“Cuộc hôn nhân kiểu ly thân này, tôi thực sự chịu đủ rồi.”
Nữ khách mời nhóm C trực tiếp “ra chân”, đá một cái khiến nam khách mời ngã lăn ra.
Đột nhiên rất khó để nói rõ bây giờ là đại hội chê bai hay là nói thật lòng.
Có lẽ, hôn nhân vốn dĩ như vậy, mỗi người có một hương vị riêng, chỉ có người trong cuộc mới có thể đánh giá.
Nhưng mà phần lớn... đều là kết cục không như ý.
Tôi và Thẩm Hành Châu vốn là cặp đôi gây tranh cãi nhất.
Nhưng bây giờ chúng tôi nhìn nhau, ngồi ngoan ngoãn xem mọi người cãi nhau.
Ngay cả Tư Đồng vốn luôn nhẫn nhịn cũng bắt đầu chất vấn Trần Triệt.
Tần Tranh Ngôn đột nhiên giẫm lên bàn, trực tiếp vươn tay định giật tóc chồng cũ là rapper của cô ấy.
“Thật là vô liêm sỉ, hôm nay bà đây sẽ xé nát anh!”
Giây tiếp theo, Tần Tranh Ngôn thực sự lao tới, túm chặt tóc của người đàn ông đó.
Là hai người duy nhất tỉnh táo, tôi và Thẩm Hành Châu vội vàng chạy đến can ngăn.
Đánh đến cuối cùng, không hiểu sao những vị khách mời khác cũng bắt đầu động thủ.
Ô và bàn ăn đều đổ sập...
Cuối cùng, mọi người đều mắng mệt, đánh mệt, nằm lăn lóc trên sàn.
Thẩm Hành Châu nghiêng đầu, nói với tôi: “Cho dù hôm nay em không trả lời, ngày mai anh vẫn sẽ đến hỏi em câu trả lời này.”
“Cho đến khi em trả lời anh rằng: “vẫn còn cơ hội”.”
9
Ngày hôm sau, tôi ngủ nướng một giấc thật dài, bắt đầu lười biếng, thậm chí còn ngủ quên cả hoạt động buổi sáng.
Không biết từ lúc nào, Thẩm Hành Châu đã xuất hiện trong phòng tôi.
Anh không làm gì quá đáng, chỉ dọn dẹp phòng tôi sạch sẽ, tiện thể làm bữa sáng cho tôi ăn.
Đây là nhân vật mới gì đây, chàng tiên ốc hay sao?
Tôi ôm trái cây ăn ngấu nghiến, còn cố tình nhả hạt xuống sàn nhà vừa được anh lau sạch.
Ai cũng nhìn ra tôi đang cố tình gây khó dễ anh.
Thực ra trước đây khi anh ở nhà, anh cũng thường xuyên làm việc nhà, chỉ là lâu quá rồi, tôi gần như quên mất.
Buổi chiều, tôi đòi ăn dâu tây nhưng đoàn làm phim không có, Thẩm Hành Châu liền đi tìm dân làng gần đó, hỏi từng nhà, cuối cùng như đi xin ăn, ôm về cho tôi một rổ lớn.
Thật tuyệt!
Tôi thích thú ăn dâu tây, nghĩ đến tối lại phải tụ tập, chắc chắn phải ăn mặc thật đẹp mới được.
Tôi lấy chiếc vòng cổ mà Thẩm phu nhân đã tặng tôi năm xưa ra.