Chương 2 - Bất Ngờ Trong Tiệc Sinh Nhật

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Giang Noãn nhìn vẻ hưng phấn trong mắt anh ta, tim đau như dao cắt.

Cô từng nghĩ người đàn ông này sẽ cùng cô đi đến cuối đời.

“Tôi sẵn sàng rồi.” Giang Noãn siết chặt ly rượu, giọng bình tĩnh đến đáng sợ.

Tiệc diễn ra đến một nửa, Thẩm Thời Ngôn bước lên sân khấu.

“Các vị bằng hữu, cảm ơn mọi người đã đến dự tiệc sinh nhật của vợ tôi.” Anh cầm micro, giọng dịu dàng, “Hôm nay, tôi có một việc rất quan trọng muốn tuyên bố.”

Khách dưới sân khấu đều nhìn anh, Giang Noãn cũng giả vờ tò mò nhìn lên.

“Tôi và Noãn Noãn đã kết hôn ba năm, tình cảm vẫn rất tốt. Nhưng…”

Thẩm Thời Ngôn dừng lại một chút, “Tình cảm là thứ… đôi khi thật khó kiểm soát.”

Trái tim Giang Noãn chìm xuống đáy.

Anh ta thật sự định công khai quan hệ với tiểu tam ngay tại tiệc sinh nhật của cô sao?

“Tôi đã gặp một cô gái rất đặc biệt, cô ấy khiến tôi hiểu lại thế nào là tình yêu.”

Giọng Thẩm Thời Ngôn càng lúc càng kích động, “Tôi biết làm vậy là tàn nhẫn, nhưng tôi không thể tiếp tục lừa dối bản thân và Noãn Noãn nữa.”

Dưới khán đài bắt đầu vang lên những tiếng xì xào, các vị khách đều kinh ngạc nhìn Thẩm Thời Ngôn đang đứng trên sân khấu.

Sắc mặt của mẹ Giang Noãn – bà Giang Nguyệt Hoa – trở nên xanh mét, bà không ngờ Thẩm Thời Ngôn lại làm ra chuyện như vậy trong một dịp thế này.

“Thời Ngôn, con đang nói gì vậy?” Giang Nguyệt Hoa đứng bật dậy, giọng run rẩy.

Nhưng Thẩm Thời Ngôn không thèm để ý đến chất vấn của mẹ vợ, anh ta giơ tay ra hiệu cho Lệ Thanh Thanh bước lên sân khấu.

“Tôi muốn cảm ơn Thanh Thanh, chính cô ấy đã khiến tôi hiểu ra tình yêu đích thực là gì.”

Ánh mắt Thẩm Thời Ngôn đong đầy tình cảm nhìn Lệ Thanh Thanh.

“Thanh Thanh, em có bằng lòng ở bên anh không?”

Lệ Thanh Thanh giả vờ ngạc nhiên lấy tay che miệng, rồi xúc động gật đầu. Hai người ôm chầm lấy nhau trước mặt tất cả mọi người.

Khán phòng rúng động, có người chụp hình, có người quay phim.

Giang Noãn hiểu rõ — ngày mai cô sẽ trở thành trò cười của toàn bộ giới thượng lưu.

Giang Noãn đứng dưới sân khấu, nhìn màn kịch lố bịch kia, đột nhiên bật cười.

Cô cười rất to, cười đến mức nước mắt trào ra.

“Noãn Noãn…” Giang Nguyệt Hoa xót xa nhìn con gái.

“Mẹ, con không sao.” Giang Noãn lau nước mắt, “Con chỉ thấy chuyện này thật buồn cười thôi.”

Thẩm Thời Ngôn và Lệ Thanh Thanh bước xuống sân khấu, tiến đến trước mặt Giang Noãn.

“Noãn Noãn, xin lỗi em.” Thẩm Thời Ngôn cố gắng giải thích, “Anh biết làm vậy là quá đáng, nhưng anh không thể tiếp tục giả vờ nữa. Mình ly hôn đi, anh sẽ bồi thường cho em.”

Giang Noãn nhìn anh ta, giọng bình tĩnh đến rợn người: “Bồi thường? Anh nghĩ cái gì có thể bồi thường ba năm thanh xuân của tôi?”

“Anh có thể chuyển toàn bộ tài sản dưới tên anh cho em.” Thẩm Thời Ngôn nói.

Giang Noãn cười lạnh: “Thẩm Thời Ngôn, anh thật sự nghĩ tôi thèm khát số tiền đó của anh sao?”

Lúc này, Lệ Thanh Thanh lên tiếng: “Noãn Noãn, mình biết cậu hận mình, nhưng chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu. Thời Ngôn anh ấy…”

Bốp!

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)