Chương 649 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Công Tôn Trác Ngọc ấn ấn ngực và bụng nàng, cứng đơ: "Có thể là bị đổ sáp dầu vào, sống sờ sờ bị nướng chết."
Anh thử lấy sáp trong miệng nàng ra, nhưng nghĩ có thể làm rách vết thương ở miệng, nên bỏ qua.
Công Tôn Trác Ngọc nói với Văn Trọng Khanh: "Ngày mai ngươi vẽ chân dung nữ tử này dán ra ngoài, trước tra thân phận nàng, trời đã tối, ai về nhà nấy, mai tiếp tục điều tra."
Nói xong liền ba chân bốn cẳng tháo găng tay, chạy ra giếng sau rửa tay. Mọi người thấy trời bên ngoài đen kịt, cũng cảm thấy ớn lạnh, ba ba hai hai kết bạn, như chạy trốn mà rời khỏi nha môn.
Văn Trọng Khanh bị buộc ở lại vẽ tranh. Hắn cắn răng nhìn xác chết một cái, lại thảm không nỡ nhìn mà quay đầu, run rẩy rút giấy tuyên ra từ bàn án, nhúng bút vào mực. Nhìn nữ tử một cái, vẽ một nét, nhìn một cái, vẽ một nét.
Bên này, Hồng thị lang vừa ra khỏi hoàng cung, đột nhiên nghe tin Công Tôn Trác Ngọc bắt con trai yêu quý của mình, sắc mặt liền thay đổi, ngồi lên xe ngựa, ra lệnh gia nhân nhanh chóng đến phủ Kinh Triệu, ai ngờ nửa đường lại bị người chặn lại.
Phu xe gấp gáp ghìm cương, nói: "Lão gia, phía trước bị chặn đường."
Hồng Thị Lang nhíu mày, trong lòng lo lắng cho Hồng Văn Đào, ngữ khí gấp gáp không kiên nhẫn: "Bảo hắn nhanh chóng tránh ra."
Xa phu lắp bắp: "Lão gia, hình như là Phó sứ Ngô của Kinh Luật Tư..."
Ngô Việt, phó sứ Kinh Luật Tư, thường xuyên đi lại khắp nơi, gương mặt có chút dễ nhận biết. Hắn lúc này ôm kiếm ngồi trên trục xe, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm xa phu, thần sắc tĩnh lặng như giếng cổ.
"Xoẹt——"
Hồng Thị Lang nghe thấy hai chữ Kinh Luật Tư, lập tức vén rèm lên, vừa nhìn thấy rõ ràng người lái xe đối diện chính là Ngô Việt, trong lòng không khỏi rùng mình.
Ngô Việt là tâm phúc của Đỗ Lăng Xuân, hắn đang ngồi bên ngoài lái xe, vậy người ngồi bên trong là ai đã không cần phải nói.
Hồng Thị Lang nâng cao giọng hỏi: "Dám hỏi có phải là Đỗ Tư Công không?"
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .