Chương 575 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Nói đoạn, y vứt hết thức ăn trong tay xuống hồ, phủi nhẹ ống tay áo, quay người rời đi:b"Ta còn việc phải làm. Tống tiên sinh, ngươi về đi, có chuyện gì mai hẵng nói."
Tống Khê Đường bất đắc dĩ tuân lệnh, thầm nghĩ Đỗ Lăng Xuân sao tự dưng lại thay đổi thái độ, dù có hay nổi nóng cũng phải có lý do. Anh định hỏi Công Tôn Trác Ngọc, nhưng nhìn lại thì đối phương đã nhanh chân đuổi theo Đỗ Lăng Xuân, chỉ trong chớp mắt đã biến mất.
"Thưa tư công! Tư công, đợi đã!"
Công Tôn Trác Ngọc lo sợ y hiểu lầm, vội vàng đuổi theo: "Tư công, ta thật sự không có tìm hoa hỏi liễu! Chỉ là để điều tra vụ án thôi, ta không làm gì cả!"
Đỗ Lăng Xuân bước đi nhanh chóng, lạnh lùng phẩy tay áo: "Ngươi làm hay không làm, việc gì phải giải thích với ta."
Công Tôn Trác Ngọc: QAQ.
Đỗ Lăng Xuân bước vào thư phòng, định đóng cửa lại, nhưng Công Tôn Trác Ngọc nhanh tay chặn lấy, len người vào trong. Vì căng thẳng, giọng anh trở nên lắp bắp: "Tư công..."
Ngoài câu này ra, anh không biết phải giải thích thế nào, chỉ có thể đứng đó, mắt tròn xoe, trông đầy vẻ tội nghiệp.
Công Tôn Trác Ngọc đóng cửa lại, nhỏ giọng giải thích: "Chỉ vì điều tra vụ án... Có người đã nhìn thấy hung thủ đi vào hẻm ấy, nên ta mới theo vào."
Đỗ Lăng Xuân nghĩ đến những người sống trong hẻm ấy đều là loại nữ nhân gì. Nếu nói Công Tôn Trác Ngọc không làm gì, ai sẽ tin? Y xoay người, cố nén cơn giận không tên, nhưng lại nghĩ đến thân thể khiếm khuyết của mình—đến nam nhân bình thường cũng không thể coi là, đôi mắt y càng thêm âm u, đầu ngón tay bất giác siết chặt, móng tay gần như đâm vào da thịt.
Đỗ Lăng Xuân lạnh giọng quát: "Ra ngoài!"
Công Tôn Trác Ngọc thấy y nổi giận, định tiếp tục giải thích, nhưng đột nhiên dừng lại. Trong đầu anh lóe lên một ý nghĩ—vì cớ gì Đỗ Lăng Xuân lại tức giận khi mình đến kỹ viện?
Công Tôn Trác Ngọc nhìn bóng lưng Đỗ Lăng Xuân, ngập ngừng trong chốc lát, rồi thăm dò đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy y, ngón tay dần siết chặt hơn, giọng nói trầm thấp: "Tư công..."
Tác giả có lời muốn nói: Công Tôn Trác Ngọc (ngượng ngùng): Ta còn trinh.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .