Chương 569 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

Hoàng đế đã phiền não vì vụ án này nhiều ngày, khó khăn lắm mới bắt được một kẻ tình nghi, không ngờ lại là giả. Người nhíu chặt mày, giọng trầm xuống hỏi: "Đường Phi Sương, ngươi giải thích thế nào?"

Đường Phi Sương trầm mặc một lúc, sau đó cúi người hành lễ: "Là thảo dân sơ suất, không chu toàn bằng Công Tôn đại nhân, xin bệ hạ thứ tội."

Đỗ Lăng Xuân đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội giẫm lên kẻ khác. Y cúi mắt, giọng lạnh nhạt:

"Một câu xin thứ tội mà xong được sao? Nếu không nhờ Công Tôn Trác Ngọc tinh ý phát hiện điểm đáng ngờ, e rằng đã làm oan một người vô tội, thậm chí khiến kẻ đó mất mạng. Bên ngoài đồn rằng Đường công tử thông minh tài trí, phá được không ít vụ án khó, nhưng không biết sau lưng có bao nhiêu oan hồn."

Lời này thực sự đâm thẳng vào lòng Đường Phi Sương. Mặt hắn lập tức tái nhợt.

Đỗ Lăng Xuân nói xong liền hành lễ: "Bệ hạ, thần cho rằng Đường Phi Sương không thích hợp tiếp tục điều tra vụ án này. Hơn nữa, hắn không có chức quan, xin bệ hạ suy xét, thu hồi quyền điều tra của hắn."

Đường Phi Sương chính là chướng ngại lớn nhất trên con đường thăng tiến của Công Tôn Trác Ngọc, đối với Đỗ Lăng Xuân, dĩ nhiên phải trừ khử càng sớm càng tốt.

Đêm qua, quý phi bên gối Hoàng đế đã ngầm nói không ít về Đường Phi Sương, rằng người này ngạo mạn phóng túng, nhiều lần từ chối vào triều làm quan, rõ ràng là bất trung, không coi hoàng thượng ra gì.

Hoàng đế không phải loại nghe theo hoàn toàn, nhưng tính đa nghi của đế vương chắc chắn bị ảnh hưởng. Nghe Đỗ Lăng Xuân nói vậy, người trầm ngâm hồi lâu rồi cuối cùng phán: "Đỗ ái khanh nói có lý. Vậy vụ án này giao toàn quyền cho Công Tôn Trác Ngọc, nửa tháng phải tìm ra hung thủ, nếu làm được, trẫm sẽ trọng thưởng!"

Tác giả có lời muốn nói: Công Tôn Trác Ngọc: Cắt kéo ✂️ YEAH!

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .