Chương 336 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

 

Tất nhiên là không cởi, mạng quan trọng hơn.

Văn Viêm đứng trên bậc thềm đá trước cửa quán, nhờ vậy mà cao hơn Cận Hành nửa cái đầu, từ phía sau cậu ôm lấy cổ anh, như muốn đùa nghịch mà ép xuống lưng anh: "Chậc, lần sau cởi của anh!"

Nhan Na chỉ nghĩ rằng đó là trò đùa giữa những người anh em, không để tâm, xoa xoa cánh tay hơi lạnh của mình. Từ bên cạnh, Từ Mãnh thấy vậy liền đón một chiếc xe, đẩy cô vào trong, rồi nói với Văn Viêm: "Bọn tao đi trước."

Văn Viêm hất cằm ra hiệu tùy họ.

Từ Mãnh ngồi vào xe, đóng cửa lại. Không hiểu sao lại hạ nửa cửa sổ, giữa khung cảnh đêm tối bất tận, hắn nhìn thẳng vào Văn Viêm mà nói: "Hai người may mắn hơn tao, còn có thể lựa chọn..."

Có người mười tám tuổi không có gì trong tay, cũng có người mười tám tuổi u ám chẳng ánh sáng.

Còn thiếu niên, chỉ còn một lòng dũng cảm, mang theo gánh nặng trĩu nặng, lao về phía trước. Họ có lựa chọn, nhưng lại không cần phải chọn lựa.

Từ Mãnh trước kia không đánh giá cao Văn Viêm và Cận Hành, nhưng giờ nghĩ lại, họ ngược lại là đôi có khả năng đi xa nhất. Nhiều chuyện trên đời bắt đầu thì đẹp, kết thúc thì buồn. Nhưng cũng có những câu chuyện vốn dĩ đầy cay đắng, cuối cùng lại đọng lại vị ngọt.

Tưởng rằng là ngông cuồng, hóa ra lại là định mệnh.

Nói xong, hắn cười, kéo kính xe lên, taxi lao đi trong làn khói bụi.

Cận Hành vai nặng trĩu, thấy vậy nghiêng đầu nhìn Văn Viêm, chẳng ngờ lại đụng ánh mắt cậu. Hai đầu mũi thoáng chạm vào nhau, rồi nhanh chóng tách ra.

Cận Hành nhướn mày: "Từ Mãnh vừa rồi nói gì?"

Văn Viêm từ phía sau khoác vai anh, ngón tay nhẹ động, rồi cúi sát vào tai anh, cố ý làm bộ bí hiểm: "Cậu ta nói..."

Cận Hành giật nhẹ tai: "Nói gì?"

Văn Viêm cười: "Nói chúng ta rất may mắn."

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .