Chương 309 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Câu nói còn chưa dứt, ông ta đã bị ăn một cú đấm nặng vào phần eo sau, đau đến tái mét mặt mày, không ngừng cầu xin. Nhưng cậu thiếu niên phía sau lại không có ý định buông tha dễ dàng như vậy.

Văn Viêm đã lâu không gây sự, nhưng một khi sự tàn nhẫn trong ánh mắt cậu bộc phát, thì rất khó mà thu hồi. Cậu lạnh lùng hỏi ông ta: "Có biết vì sao tôi tìm ông không?"

Ông ta tất nhiên không biết, từ lâu đã quên mất Văn Viêm là ai, làm sao nhớ được lý do cậu tìm đến. Giọng run run, hoảng loạn: "Không... không biết..."

Văn Viêm nhắm mắt lại, chậm rãi thở ra một hơi, rõ ràng không hài lòng với câu trả lời này. Cậu kéo ông ta ném mạnh xuống đất, vừa khéo đẩy vào một góc. Những người đi cùng Văn Viêm lập tức hiểu ý, nhào lên đánh ông ta một trận nhừ tử.

Văn Viêm quay lưng lại, châm một điếu thuốc. Vì vừa trải qua một trận kích tình, khóe mắt đuôi mày cậu vẫn còn vương nét lười nhác. Một tia lửa nhỏ đỏ rực bừng sáng trong hầm cầu, khói thuốc chưa kịp hình thành đã bị làn gió đêm cuốn đi.

Từ Mãnh không tham gia vào trận đánh, chỉ liếc nhìn Văn Viêm, giọng đầy ẩn ý: "Gần đây mày làm việc càng ngày càng thiếu cân nhắc rồi."

Trước đây, mỗi lần đánh nhau, Văn Viêm đều biết dừng đúng lúc, đánh đủ rồi sẽ dừng. Nhưng từ khi quen biết Cận Hành, mỗi lần ra tay cậu đều tàn nhẫn hơn, và giới hạn cũng bị hạ xuống từng chút một, giống như một con chó điên mất hết ràng buộc.

Văn Viêm chẳng buồn để ý, chỉ ậm ừ qua loa, ngước nhìn bầu trời đêm cuồn cuộn sắc tối xa xăm, nhả ra một làn khói mỏng: "Yên tâm, không chết người đâu."

Cậu không phản bác lời Từ Mãnh, thậm chí còn cảm thấy như vận mệnh đã định là thế.

Từ Mãnh buông một câu chửi tục: "Mẹ kiếp, ông đây lười quản mày!"

Người khác không hiểu Văn Viêm, chẳng lẽ hắn còn không hiểu sao? Chuyện đã rõ ràng đến mức này, nếu Từ Mãnh còn không đoán ra được mối quan hệ giữa hai người kia, thì khác nào mù quáng!

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .