Chương 305 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Văn Viêm uống rượu đến đỏ bừng cả mặt, bước chân loạng choạng. Khi Cận Hành đỡ lấy vai cậu, người qua đường nhìn vào cũng chỉ nghĩ anh đang dìu một kẻ say về nhà, hoàn toàn không thể đoán được ý nghĩ ẩn sâu trong đó.
Văn Viêm không nói gì, giả bộ say rượu, cắn một cái lên vành tai của Cận Hành.
Cận Hành mặc kệ cậu cắn, dù sao cũng chẳng đau. Đến khi về tới nhà, anh thuận tay đóng cửa, bế ngang người cậu lên, cúi xuống đặt lên giường.
Không cần nói gì, họ tự nhiên hôn nhau, hơi thở tràn ngập hương vị vấn vương. Tăng lên không chỉ là nhiệt độ cơ thể mà còn cả nhịp tim.
Cận Hành giữ lấy cằm Văn Viêm, trêu đùa giữa môi răng của cậu. Những ngón tay thon dài luồn qua mái tóc cậu, sau đó từ từ siết chặt, giọng nói mơ hồ hỏi: "Em có chắc là mình chưa say không?". . . . . . .
Văn Viêm nhìn lên trần nhà, chớp mắt chậm rãi: "Em thấy mình vẫn ổn?"
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .