Chương 299 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Có lẽ đây mới là cuộc sống cấp ba bình thường.
Học hành, chơi bóng, sân thể dục, những ngày hè xanh tươi đầy bóng cây, lớp học ồn ào náo nhiệt. Chứ không phải là chuỗi ngày bị bắt nạt và sợ hãi vô tận.
Văn Viêm hôm nay bận việc, không kịp đến trước cổng trường đón anh, nên hai người hẹn gặp tại một quán nướng gần đó, có vẻ như muốn mời anh một bữa.
Cận Hành thấy đường không xa, liền không chen xe buýt mà đi bộ theo chỉ dẫn trên điện thoại. Nhưng đi chưa được bao xa, anh nhạy bén phát hiện có người đang lén lút theo dõi mình, liền nheo mắt, tắt điện thoại.
Anh đứng giữa đường, quay đầu lại, không ngờ nhìn thấy một người đàn ông với dáng vẻ tiều tụy đang rón rén đi theo mình, trông chẳng khác nào một tên trộm, chính là Cận Trường Thanh.
"Haizz..."
Cận Hành bất ngờ khẽ thở dài một tiếng đầy ý vị. Đôi khi không phải anh không muốn buông bỏ, mà là mỗi lần anh sắp sửa thoát thân thì luôn có người níu lấy gấu áo anh, không chịu buông tay.
Đến mức khiến người ta chán ghét, chỉ muốn cầm dao cắt đứt.
Cận Hành im lặng vài giây, cố nén ý định giết chóc đã lâu chưa trỗi dậy trong lòng. Anh bước tới gần Cận Trường Thanh, vẻ mặt không cảm xúc, không thể nhìn ra anh đang nghĩ gì, cuối cùng dừng lại cách ông ta ba mét.
Cận Hành nhìn khuôn mặt gầy gò hốc hác của Cận Trường Thanh, trong lòng không chút gợn sóng, chỉ hơi nhếch môi, cười mà như không: "Theo tôi mấy ngày rồi, có việc gì?"
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .