Chương 3 - Bạn Trai Là Đại Boss Game Kinh Dị 4

3.

Tôi đợi ở trên gác mái tới tận tối muộn.

Khăn Đỏ cuối cùng cũng đi lên.

Hắn mang cho tôi bữa tối ngày hôm nay.

Đồ ăn không giống với những thứ hắn bê ra cho người phụ nữ cùng với đám Khăn Đỏ khác, có một phần salad hoa quả nhìn có vẻ vô cùng sạch sẽ, tươi mới cùng với bánh mì mật ong.

“Đây là đồ do em làm sao?”

Tôi cầm lấy một chiếc bánh mì, ngửi thử.

“Đương nhiên là do em tự tay làm rồi, chẳng phải chị thích ăn bánh mì mật ong em làm nhất sao?”

Khăn Đỏ ngượng ngùng cười, chớp chắp mắt nói: “Chị mau ăn đi, ăn xong rồi tắm rửa sạch sẽ, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau đi ngủ.”

Tôi: “Chúng ra… cùng nhau đi ngủ?”

Khăn Đỏ ngạc nhiên nhìn tôi: “Không phải chúng ta vẫn luôn ngủ chung sao? Sao em cảm thấy hôm nay chị cứ có gì đó là lạ, trên gác cũng không còn căn phòng nào khác, ngày nào chúng ta cũng ngủ cùng nhau. Nhưng nếu như chị không thích, em sẽ ra ngoài cửa ngủ.”

Hắn cúi đầu, bắt đầu thu dọn chăn màn, khóe mắt chầm chậm đỏ lên, nhìn vô cùng đáng thương, giống như một đứa trẻ bị bỏ rơi.

Tôi vội vã ngăn hắn lại: “Không có, chúng ta cùng nhau ngủ đi.”

Nhiệm vụ của tôi chính là bảo vệ cho sự an toàn của hắn, sau có thể để hắn ngủ một mình ở ngoài của được.

Càng huống hồ làm như vậy còn có thể gia tăng giá trị hạnh phúc.

Nếu như giá trị hạnh phúc quá thấp, sẽ có chuyện không hay xảy ra.

Chỉ là tôi vẫn còn có chút chưa quen.

Khăn Đỏ xinh đẹp này cùng với bạn trai tôi khá giống nhau.

Tôi vẫn còn chưa xác định được, hắn có phải đơn thuần vô tội giống như vẻ ngoài không.

Vừa nghe thấy tôi bảo ở lại, hai mắt Khăn Đỏ lại lần nữa sáng lên.

Hắn ngọt ngào ôm chầm lấy tôi.
“Chị là tốt nhất!”

Dưới ánh mắt chăm chú đầy kỳ vọng của thiếu niên, tôi chỉ có thể bấm bụng ăn hết bữa tối.

Mùi vị của salad cùng bánh mì đều không có gì lạ, ngược lại còn rất ngon.

Tôi bất giác liếm liếm môi lại cảm thấy ánh mắt trước mặt dường như càng thêm nóng rực.

Sau khi ăn uống, tắm rửa xong, tôi và Khăn Đỏ nằm đắp chung một chiếc chăn.

Chiếc giường này không lớn chút nào. Khăn Đỏ đang trong thời kỳ phát triển, cơ thể nằm ở ranh giới giữa thiếu niên và thanh niên.

Tôi vẫn luôn nằm thu mình ở một góc, duy trì khoảng cách với hắn.

Hắn lại giống như không cảm nhận được gì, kéo cái người đang chuẩn bị rơi khỏi giường của tôi lại gần.
“Chị, nếu như còn nhích ra ngoài nữa, chị sẽ rơi xuống đất đó.”

“Ban đêm dưới giường rất nguy hiểm đấy.”

Nghe hắn nói vậy, tôi cũng không dám lùi ra phía mép giường nữa.

Tôi có chút khó xử:
“Nhưng mà em không cảm thấy hình như hai đứa mình nằm sát nhau quá à?”

Hắn nghi ngờ “a” một tiếng, mặt dán sát lại gần, dụi dụi lên mặt tôi:
“Đâu có đâu, chị ơi, em thích chị nhất đó. Chúng ta ngày nào cũng nằm như thế này mà.”

Ngày nào cũng nằm thế này?

Tôi ngượng ngùng.

Mối quan hệ của người chị kế này với Khăn Đỏ có thực sự là lành mạnh không vậy?

Khi vừa mới chìm vào trong giấc ngủ, Khăn Đỏ nằm bên cạnh vẫn luôn nằm dính sát vào người tôi, cảm giác tồn tại thực sự quá mạnh khiến cho tôi khó có thể vào giấc được.

Sau đó tôi mới chầm chậm có cảm giác buồn ngủ.

Nhưng ngủ đến nửa đêm, tôi đột nhiên lại bị gọi dậy.

Thùng, thùng, thùng.

Dường như có thứ gì đó đang không ngừng đập vào bên dưới giường.

Trong đêm yên tĩnh, âm thanh đó càng trở nên rõ ràng hơn.

Tôi thậm chí còn có thể cảm nhận được, bên ngoài cửa sổ có một cái bóng lạnh lẽo đang âm thầm quan sát tôi.

Trái tim của tôi đập càng lúc càng nhanh. Tôi định sẽ trộm mở mắt ra, giây tiếp theo đã bị Khăn Đỏ đang ngủ say bên cạnh kéo vào trong lòng.