Chương 8 - Bác Gái Và Chiếc Điều Hòa
Luật sư trình bày yêu cầu của gia đình tôi: công khai xin lỗi và bồi thường thiệt hại bao gồm lọ nước hoa và tổn thất tinh thần.
Xét đến hoàn cảnh nghèo khó của bà ta, chỉ yêu cầu bồi thường 10 triệu tệ.
Nghe đến đây, bác Trương kinh hãi trợn mắt.
“10 triệu? Cho cái lọ bé tí đó thôi sao?!”
“Còn nữa.”
Luật sư lạnh lùng ngắt lời.
“Nếu Trương Hoa từ chối xin lỗi và bồi thường, thì con trai Trương Nhân Long sẽ phải làm giám định tâm thần, đồng thời xem xét đưa vào bệnh viện tâm thần.”
Nghe đến đây, bác Trương hoa mắt, suýt ngã gục.
Bà ta quỳ sụp xuống, nước mắt nước mũi giàn giụa.
“Đừng mà, Tổng giám đốc Thẩm! Tôi biết sai rồi! Là tôi hồ đồ!”
“Nhà các người làm từ thiện cơ mà, thương xót cho chúng tôi đi!”
“Các người là người tốt, đừng chấp kẻ hèn như chúng tôi!”
“Cứ xử lý thế nào thì xử!”
Bố tôi nhàn nhạt lên tiếng.
Luật sư lập tức hiểu ý.
“Cảnh sát, chúng tôi yêu cầu Trương Nhân Long làm giám định tâm thần.”
“Đừng! Xin đừng mà!”
“Tiểu thư Thẩm, tôi sai rồi! Không nên bịa chuyện cô là con dâu chúng tôi, không nên lấy đồ của cô, không nên lừa cô nói là vứt hết quần áo với mỹ phẩm!”
“Tôi sai rồi! Tôi không nên trèo cao, không nên mơ tưởng!”
“Tất cả là lỗi của tôi! Cứ trách phạt tôi! Con trai tôi còn trẻ!”
“Con trai tôi còn trẻ lắm mà!”
Bà ta khóc nấc lên, không thở nổi.
Thấy mẹ quỳ lạy cầu xin, Trương Nhân Long cũng quỳ theo.
“Xin các người rộng lượng, đừng chấp mẹ tôi nữa!”
“Là lỗi của tôi! Nếu không phải vì tôi vẫn độc thân, mẹ tôi cũng đâu nghĩ quàng xiên như thế!”
“Đều tại tôi! Đều tại tôi!”
Bố mẹ tôi lạnh lùng nhìn hai mẹ con đang ôm đầu khóc lóc dưới đất.
Rồi quay sang nhìn tôi.
Tôi khẽ lắc đầu.
Thôi, nhà họ vốn đã khổ rồi, cho họ một con đường sống.
Tôi nhắm mắt, ra hiệu với bố mẹ rằng có thể rời đi.
Bố đứng dậy, nói từng chữ một.
“Hôm nay là vì con gái tôi có lòng nhân, không muốn làm khó các người.”
Nghe vậy, Trương Hoa lập tức kéo con trai quỳ lạy liên tục.
“Cảm ơn tổng giám đốc Thẩm! Cảm ơn tiểu thư Thẩm!”
Những chuyện sau đó giao lại cho luật sư xử lý.
Trương Hoa và Trương Nhân Long lần lượt bị phạt tù 5 năm và 2 năm.
Tiền phạt, vì họ là hộ nghèo nên không thể thi hành.
Sau khi cân nhắc, tôi quyết định bỏ qua phần phạt tiền.
Tưởng rằng từ nay sẽ không còn liên quan.
Nào ngờ một ngày kia, tôi thấy tin tức về họ.
Không biết có phải ứng với lời thề hôm đó không.
Trong lúc ra sân tập thể dục trong trại giam, Trương Hoa bị sét đánh, trở thành người thực vật.
Còn Trương Nhân Long sau khi ra tù vì không trả nổi tiền viện phí, đã lén rút ống thở của mẹ.
Dù là con ruột, hắn vẫn bị tòa tuyên tội cố ý giết người, xử tù chung thân.
Trời có mắt.
Thiện ác hữu báo.
Không phải không báo, mà là chưa tới lúc.
Tôi tắt tivi, trong lòng cảm khái không thôi.