Chương 1 - Anh Em Nhà Siêu Sao

Kỳ nghỉ hè về nước, tôi nằm trên ghế sofa ở nhà xem TV. Trên màn hình đang phát sóng trực tiếp concert của anh trai tôi.

Âm nhạc sôi động, vũ đạo mạnh mẽ. Anh bước đúng từng nhịp, biểu diễn thành thục.

Khán giả dưới sân khấu điên cuồng hét tên anh:

[Giang Chiêu! Chồng ơi!]

[Đẹp trai bùng nổ! Aa!]

[Thần tượng độc nhất của giới giải trí! Tôi yêu anh!]

Âm nhạc dừng lại, màn hình chuyển sang cảnh cận mặt. Giang Chiêu trên màn ảnh toát ra khí chất ngạo mạn. Không hổ danh là "B King" của giới giải trí, tư thế này đủ lạnh lùng đấy!

Ngay giây tiếp theo, anh trai tôi mở cửa bước vào.

Anh nhìn tôi đầy tội nghiệp. Trên người vẫn mặc một bộ đồ ngủ hình chú heo hồng.

"Mộ Mộ, đi cùng anh một chuyến thôi, chỉ ba ngày~"

"Các khách mời khác đều có em gái đi cùng, ngay cả đối thủ của anh cũng không biết tìm đâu ra một cô em kết nghĩa."

Anh tôi đã năn nỉ tôi mấy ngày nay, nhất quyết muốn tôi đi cùng anh tham gia chương trình.

"Không đời nào!" Tôi từ chối thẳng thừng.

Không phải tôi nhẫn tâm, mà là…

Hot search số 1: # Giang_Chiêu_kẻ_bạo_lực#

Hot search số 2: # Giang_Chiêu_dọa_nạt_phóng_viên#

Hot search số 3: # Giang_Chiêu_sân_khấu_mới_bùng_nổ#

Ba hot search, hai cái là phốt đen. Tôi thật sự không muốn cùng anh đi chương trình để mất mặt đâu mà! Đừng để sự giàu sang trời ban chưa đến với tôi mà cái bô đầy phân đã ụp lên đầu tôi trước.

Thấy tôi không ăn chiêu làm nũng, anh tôi tung đòn quyết định: "Em đi cùng anh, anh kể cho em ba scandal mới nhất trong giới giải trí, đảm bảo thật."

Gì cơ?

Có scandal để hóng!

Tôi: "Thành giao!"

Chần chừ một giây thôi là không tôn trọng scandal rồi!

"Lăn Lộn Nào! Anh Em." là một chương trình thực tế quay tại làng quê, mỗi lần quay kéo dài ba ngày, được phát sóng trực tiếp.

Để tương tác tốt hơn với khán giả, bình luận cũng được cập nhật theo thời gian thực.

Lúc anh tôi dẫn tôi từ xe xuống, bình luận bùng nổ một lượt nhỏ:

[Aaaaaa, Giang Chiêu đến rồi! Chồng tôi!]

[Đẹp trai thì đẹp, nhưng suốt ngày giữ mặt lạnh. Nghe nói còn là kẻ bạo lực nữa.]

[Bình luận trên là fan của Thương Diệu à? Không có chứng cứ thì im đi!]

[Cô gái kia là em gái Giang Chiêu sao? Nhìn đáng yêu, mềm mại quá!]

Tôi để ý thấy đã có một nhóm khách mời khác ngồi ở sofa khu chờ. Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc đến không thể quen hơn, khóe miệng tôi khẽ giật.

Đúng là oan gia ngõ hẹp!

Lâm Trừng Dã, bạn thuở nhỏ của tôi.

Mọi người gọi anh ta là "Thái tử gia Thượng Hải", vào giới giải trí chẳng qua là để giết thời gian. Anh ta từng diễn vài vai tra nam giàu có, điển trai trong các bộ phim ăn khách, từ đó bước chân vào làng giải trí.

Thấy tôi, mắt anh ấy sáng lên: "Giang Mộ!"

Anh ta bước tới, định đưa tay xoa đầu tôi như hồi nhỏ.

Bình luận lập tức nghi ngờ:

[Lâm Trừng Dã quen em gái Giang Chiêu sao?]

[Anh ấy chẳng phải thái tử gia Thượng Hải sao, thường xuyên chơi ở bar. Chắc hai người gặp nhau ở quán bar thôi.]

[Nhìn ngoan ngoãn thế, hóa ra cũng là dân chơi...]

Tôi không muốn chương trình chưa bắt đầu đã bị dính phốt. Nhanh chóng lùi lại, giữ khoảng cách với Lâm Trừng Dã. Anh ta cũng nhận ra ý tứ né tránh của tôi, liền thu tay lại. Giả vờ như không có chuyện gì, uể oải ngồi xuống sofa.

Cô gái ngồi cạnh anh ấy nhẹ nhàng chào tôi: "Chào chị Mộ Mộ, em là Lâm Dao, em họ của Lâm Trừng Dã!"

Ôi, cô bé hồi nhỏ thường chạy theo Lâm Trừng Dã với mũi toàn bong bóng nước. Giờ đã xinh đẹp thế này rồi!

Nhưng cô ấy chỉ chào tôi, còn với anh trai tôi lại hoàn toàn lạnh nhạt.

Anh tôi bối rối thì thầm với tôi: "Sao cô ấy trông có vẻ không có thiện cảm với anh? Anh đã làm gì chọc giận cô ấy à?"

Anh không nhớ mình đã làm gì sao?

Tôi tốt bụng nhắc nhở: "Hồi nhỏ anh từng nướng hai con gà con cô ấy nuôi trong sân."

Anh tôi bừng tỉnh. Gãi mũi cười gượng hai tiếng.

Chưa kịp ngồi xuống, một chiếc xe khác lại đến. Một nam một nữ bước xuống xe, nhìn quanh một vòng.

Chàng trai mặc vest trắng là lưu lượng tiểu sinh Thương Diệu. Anh ta là đối thủ của anh trai tôi, thường xuyên mua hot search bôi nhọ anh ấy. Cô gái là tiểu hoa mới nổi Thẩm Bạch Hinh, xây dựng hình tượng tiểu thư nhà giàu được mọi người cưng chiều, fan gọi cô là "Công chúa nhỏ Thượng Hải".

Thẩm Bạch Hinh mặc một chiếc sườn xám màu hồng nhạt, giày cao gót đính vài viên ngọc trai. Đúng là một đóa hoa nhỏ dịu dàng, đáng yêu!

[Hinh Hinh đến rồi! Mọi người cùng tôi nói: Công chúa, mời xuống xe.]

[Công chúa, mời xuống xe!]

[Thương Diệu đẹp trai quá, khuôn mặt này không hổ là "Tiểu Giang Chiêu".]

[Đừng có lôi kéo để nổi cùng Chiêu ca nhà tôi, phiền chết!]

[Ha ha, fan của Giang Chiêu quả nhiên giống thần tượng, kém duyên như nhau.]

[Sao tôi cảm thấy Thẩm Bạch Hinh đứng cạnh Giang Mộ lại có phần hơi nhạt nhòa…]

[Người trên bị mù à! Hinh Hinh của chúng tôi là đẹp nhất, không chấp nhận phản đối!]

Rõ ràng Thẩm Bạch Hinh cũng chú ý thấy có người so sánh tôi và cô ấy trên bình luận.

Ánh mắt nhìn tôi liền thêm vài phần địch ý.