Chương 6 - Ác Quỷ Trở Lại

Nhìn thấy máy bay chuẩn bị cất cánh, Giang Yến Tri hoảng sợ, để không bị đụng phải, anh ta phải lùi lại núp sau một cái cây, nhìn máy bay bay đi xa.

Anh ta bị bỏ lại một mình trên hòn đảo này.

Giang Yến Tri run rẩy vì sợ hãi.

Để có thể sống sót, anh ta dũng cảm bước vào sâu trong rừng, nhưng đột nhiên bị một người đánh mạnh vào đầu, ngã gục xuống đất.

Khi anh ta tỉnh lại, anh ta thấy tôi.

“Tô Thanh Mộng? Sao em lại ở đây?”

Giang Yến Tri dù có ngu ngốc đến mấy cũng nhận ra có gì đó không ổn:

“Đây là đâu? Là em bắt anh đến đây sao?”

Tôi khẽ thở dài:

“Tôi không phải là Tô Thanh Mộng. Thật ra tên thật của tôi là Tô Thiên Nguyệt, và tôi còn một cô em gái tên là Tô Thiên Vũ.”

Giang Yến Tri ngẩn ra, hoàn toàn không nhớ đến Tô Thiên Vũ, người đã xuất hiện nhiều lần trong các bản tin trước đây.

“Tám năm trước, anh đã ném em gái tôi xuống từ tầng hai mươi, chỉ vì nghĩ đó là một trò vui.”

Giang Yến Tri nhìn tôi, trên mặt là sự sợ hãi và phẫn nộ:

“Vậy cô muốn trả thù tôi à? Cô là loại người gì vậy? Tôi đã yêu cô như thế, sao cô có thể đối xử với tôi như vậy?”

“ Tôi là người thừa kế của Giang Thị, nếu cô dám làm tổn thương tôi, tôi sẽ khiến cô và cái cô em gái hèn hạ của cô cũng phải chết không yên!”

Tôi lắc đầu:

“Anh nói gì vậy? Người thừa kế của Giang Thị là Giang Sơ Dao cơ mà.”

“Ngay hôm qua, Chủ tịch Giang đã bị bắt, bây giờ, người duy nhất có quyền lực trong Giang gia chính là tiểu thư Giang gia, Giang Sơ Dao.”

“Còn anh… chỉ là một công nhân nghèo khổ, ký hợp đồng bán thân với một mỏ đá, cả đời này sẽ phải làm việc ở đây.”

Tôi chỉ vào một nhóm công nhân đang lao động gần đó:

“Nhìn xem, đây là một mỏ đá bí mật, nằm trong vùng biển không có quản lý, và đây chính là nơi anh sẽ phải sống đến cuối đời.”

“Ngày xưa, anh thoát tội vì chưa đủ tuổi, nên hôm nay, vào đúng ngày anh tròn 18 tuổi, tôi đã đưa anh đến đây.”

“Yến Tri, anh có gạc nhiên không? À đúng rồi, tôi cũng muốn nhân tiện chúc mừng sinh nhật anh! Chúc mừng anh lại thêm một tuổi mới!”

“Đồ khốn! Tôi đã yêu cô bao nhiêu, thế mà…!”

Giang Yến Tri vùng vẫy chạy tới muốn đánh tôi, nhưng chân anh ta bị còng chặt vào đất, chỉ một cú lao mạnh về phía trước lại khiến anh ta ngã nhào xuống đất.

Gương mặt trắng trẻo của anh ta giờ đây có vài vết máu, những đường nét tinh xảo trên mặt cũng bị bụi đất từ mỏ đá phủ kín.

Giang Yến Tri lúc này, đâu còn chút phong độ nào của một vị thiếu gia nhà Giang gia?

Giang Sơ Dao hợp tác với tôi, cô ấy lợi dụng mối quan hệ của mình, liên lạc với mỏ đá này và thay phi công bằng người của mình, lặng lẽ đưa Giang Yến Tri đến đây.

Tôi đã sắp xếp mọi chuyện trước, các công nhân ở mỏ đá sẽ không để anh ta có một ngày sống yên ổn.

Tám năm đã trôi qua, một thiếu gia không sợ trời không sợ đất giờ đã trở thành nạn nhân của sự bắt nạt.

Tôi muốn anh ta phải chết, nhưng lại sợ em gái tôi ở dưới suối vàng không muốn thấy anh ta.

Vì vậy, tôi muốn Giang Yến Tri phải ngày qua ngày, tỉnh táo chịu đựng nỗi đau bị bắt nạt, để anh ta trải nghiệm lại những gì anh ta đã gây ra cho người khác.

Cuối cùng, anh ta tuyệt vọng:

“Tại sao em lại đối xử với tôi như vậy? Chúng ta không phải là cặp đôi hạnh phúc nhất sao? Tôi có thể điều khiển sinh tử của người khác, điều đó chứng tỏ tôi đứng ở đỉnh cao của kim tự tháp.”

“Tôi sẵn sàng phản bội cả thế giới để chỉ yêu mỗi mình em, chẳng phải các cô gái đều thích vậy sao?”

Tôi lắc đầu:

“Bản thân anh tội lỗi vô cùng, làm bao nhiêu chuyện ác. Chỉ vì anh đối tốt với tôi thì anh là người tốt sao? Tôi chỉ biết, thiện ác cuối cùng cũng có báo ứng, giết người phải trả mạng, đó là lẽ trời.”

Tôi quay người lại, lắng nghe tiếng gào thét của Giang Yến Tri, nhưng trong lòng tôi lại vô cùng bình tĩnh.

Em gái à, mối thù lớn đã được trả, em ở trên trời có linh thiêng, có thể yên tâm rồi.

Chúc em đêm nay sẽ có một giấc mơ đẹp.

End